Lãnh Tĩnh !

Cứ mặc dòng xoay khi loạn nhánh
Màng chi gió ngược lúc xuyên gành
Ngư ưng phá vũ đâu cần tránh
Hậu điểu thừa phong chẳng vội tranh
Lãng lãng thuyền bơi ven núi quạnh
Phiêu phiêu sóng đuổi dưới trời thanh
Giao bôi yển nguyệt sao hừng cánh
Hợp cẩn viên tình mộng hết canh

(Phi Nhạn) – 18/6/2015

P/s:
Ngư ưng (魚鷹) : Ưng biển.
Hậu điểu (候鳥): Chim nhạn
Phi Nhạn

Vô Đề !

Một chút buồn ngâm giữa cảnh trời
Sinh là đã khóc chẳng nào vơi
Từ đây quấn lụy ôm ngàn nỗi
Biết sẽ trầm luân ủ sự đời
Chống chỏi trùng vây gần vỡ rụng
Đương đầu nghiệt ngã đến tàn rơi
Tham vào dục ái sầu trôi nhỉ
Giữ nét bình an lại mỉm cười !

P/s: Tá Tự Đối
Phi Nhạn

Độc Túy !

Bỗng thoáng phù hoa để lại gì
Tường cơ thạch hóa mãi phòng khi
Nan kì tuổi hạc phân bằng hữu
Nghiệt cảnh nguy hàn rã cố tri
Quyết phủi rời nhanh dòng cự lãng
Tràn vun gội mát buổi xuân thì
Hoằng dương trí huệ ngời tâm khảm
Sẽ thấy an lòng chẳng lụy bi !

P/s:
-Tường cơ (牆基): nền móng.
-Cự lãng (巨浪 ): sóng lớn
Phi Nhạn

Chốn Xưa !

Khúc khuỷu tà nghiêng mãi tận đèo
Ta về Bảo Lộc lá rừng theo
Bao mùa lạnh giá trời se chuyển
Để nỗi tình trao gió cuộn vèo
Vượn đã sầu trơ nhìn thác đổ
Cây hoài ngẩn lặng ngóng đời reo
Chiều hanh kẻ sợi luồn khe đá
Bỗng chiếu mờ xa nẻo bọt bèo..!

Phi Nhạn

Túy Thi !

(Họa bài Tủi Phận Tg Phạm Bình)
Não nùng giấc ngủ não nùng côi
Mấy ngả lìa tan mấy ngả hồi
Mộng ảo thành hoa mộng ảo vỡ
Phù du hóa bụi phù du trôi
Sầu tênh gió đợi sầu tênh hỡi
Vắng lạnh Buồm thương vắng lạnh rồi
Ngán ngẩm màn khuya ngán ngẩm cả
Hãy ngừng mắt lệ hãy ngừng thôi..!

P/s: Thơ say phạm “Mắt Nhãn”
Phi Nhạn

Say Lòng !

(Tâm Du Thức Cảnh)
Mờ xa cánh hạc cõi phiêu bồng
Biển ắng ngưng thần dõi tịch không
Lặng vuốt làn mây hồn vãn cảnh
Dìu nâng suối cỏ tĩnh êm lòng
Sương lùa thức mộng chèn tim lửa
Phượng đổ nêm sầu chắn ngã sông
Chệnh choáng nồng men cùng hảo hữu
Mình buông phím dạo hỡi ngô đồng…!!

P/s:
*Tĩnh: -> tĩnh thổ
*Ngô Đồng : dùng làm đàn
Phi Nhạn

Tức Cảnh !

Nghe ngàn thác động vỗ huyền âm
Bước thõng hờ mi cảm nguyệt rằm
Vấn tựa ngày qua là bão thoảng
Rằng nguyên mệnh số phải mưa dầm
Tinh Cầu điểm chiếu trời Đao Lợi
Ảnh Dạ thêu trùm chốn Huyễn Lâm
Vắng cảnh sương tràn ôm tĩnh tại
Nhìn SAO nuốt trọn những thăng trầm..!

(P/s: ẢNH DẠ => Dạ trong "DẠ QUANG" ánh sáng chiếu tỏa vào ban ĐÊM)
Phi Nhạn

Vịnh Tranh !

Bỗng thấy lòng hoang oải lạ kì
Xanh trời nắng dịu để mần chi
Mà răng vẫn lặng mình ngơ hỉ
Có phải chờ mong viễn lạc gì
Cảnh cũ vui ngày sao một tí
Đường thưa ngẩn bóng lại muôn kỳ
Thời gian mãi đợi tìm tri kỉ
Chẳng lẽ hiu tàn úa lụi đi
---
Chẳng lẽ hiu tàn úa lụi đi
Đài hoa tháp ngọc rẽ phân kỳ
Nhìn theo giọt nước dần tan hỉ
Ngoái lại vườn rau đã nở gì
Lẫm cỏ thân cò đang rệu tí
Sông hờn cá rũ hỏi làm chi
Thời đưa ngẫm tính nhòa niên kỉ
Bỗng thấy lòng hoang oải lạ kì

Phi Nhạn

Phi Nhạn

Bút lực: 4.3

Trang 1/8